Con người sinh ra là để yêu, và ai rồi cũng sẽ có một tình yêu cho đời mình. Có người cả đời duy nhất chỉ có một mối tình, nhưng có người phải trải qua vài ba mối tình mới tìm được người đi cùng mình đến hết con đường cuộc đời.
(Truyện ngắn hay) - Dù thế nào, thì ai ai cũng sẽ trải qua những cảm xúc non nớt, dại khờ của mối tình đầu tiên trong cuộc đời.
Tình đầu có lẽ là mối tình đẹp nhất của một đời người, vì đó là mối tình mà cảm xúc khi yêu luôn trong sáng, chân thành nhất, không toan tính thiệt hơn. Vì thế những rung động của tình đầu cũng vô cùng giản dị, thô sơ và mộc mạc. Vậy nên, người ta vẫn thường nói với nhau: “Tình đầu dễ mấy có ai quên”. Có người suốt đời mang theo theo mối tình đầu đó như mối tình khắc cốt ghi tâm của đời mình, dù sau này họ vẫn yêu, vẫn rung động, vẫn thủy chung với người đến sau.
Tình đầu đẹp nhưng thử hỏi trong thế gian này, mấy ai có được diễm phúc tình đầu cũng là tình cuối. Vì tình yêu đầu đời thường nảy nở khi trái tim ta còn non dại, yêu trong sáng nên khi đối diện với những vấn đề lớn hơn trong cuộc đời thực, tình đầu cũng dễ thường vỡ tan. Khi đó, lại phải trải qua những cảm xúc đổ vỡ đầu tiên của đời người, cảm giác như tim mình như bị ai chặt ra làm trăm mảnh, niềm tin tròn đầy bỗng nhiên bị vỡ vụn.
Yêu thì sẽ đau. Nhưng mấy ai chấp nhận buông tay tình đầu? Khi còn yêu tình đầu tha thiết, chính bản thân cũng chấp mê bất ngộ mà nghĩ rằng cả đời này chẳng thể quên được con người này, ánh mắt này, nụ cười này. Nghĩ rằng cả đời này chắc không thể yêu ai khác ngoài người đó. Cho đến một ngày, bản thân nhận ra mình đã đặt tình cảm không đúng chỗ, không đúng người. Cho đến một ngày, nhận ra sự phản bội còn đắng hơn cả ly cà phê không đường, làm cho tim quá đau. Thế là buông. Xưa giờ có một quy luật bất biến, đau quá tất sẽ buông thôi!
Mãi đến sau này, trưởng thành hơn một chút thì hiểu ra rằng: chia tay tình đầu cũng không thể làm trái tim ta ngừng yêu thương một người khác. Chỉ là khi còn yêu, bản thân cứ khư khư giữ mối hoài niệm đẹp đẽ về những rung động đầu đời mà không dám mở lòng với người khác. Buông tay tình đầu, chợt nhận ra và cảm ơn mối tình đã dạy ta cách yêu thương và cách chia xa, cách cảm thông và cách đớn đau. Nếu không có tình đầu thì đâu có thể có tình sau, vì thế buông tay tình đầu nghĩa là mở rộng lòng đón nhận người yêu thương đích thực của đời ta. Nếu không có tình đầu, ta cũng không học được bài học phản bội, tổn thương và thứ tha. Buông tay tình đầu, cũng chẳng cần phải bận lòng vì những tổn thương của cuộc tình đó. Vì nhờ nó mà ta biết trân trọng và yêu thương người đến sau hơn.
Buông tay tình đầu, rồi sẽ có lúc thấy mối tình đó chỉ như cơn gió thoáng qua trong đời ta, nuôi dưỡng cảm xúc của ta lớn lên. Vì thế, cứ tin đi. Ai rồi cũng sẽ đổi thay. Buông tay tình đầu, nghĩa là đã thản nhiên mở lòng để nắm lấy một bàn tay khác…